Truyện ngắn: Chân trời hoa thắm
Một ban mai kỳ lạ. Nắng vỡ ra phía chân trời xa hút chưa được bao lâu thì mưa rắc xuống. Mưa phun lớp bụi mơ màng trước mắt chị, tản ra hai bên đường như tấm rèm mỏng. Chinh cảm thấy hơi lạnh thấm vào da thịt mình, đã cuối Giêng mà vẫn phảng phất rét mướt. Trước mắt Chinh, con đường mới mở thênh thang giữa hai cánh đồng chạy dài tít tắp nối ra cao tốc về thành phố. Chân trời thắm lên màu hoa mới.
Từ lúc ấy, Chinh đã quyết, dù chết đói cũng sẽ nuôi bé Bảo Châu. Nó chính là viên ngọc đời tặng cho Chinh. Hoặc nó chính là nữ thần cai quản cái hồ nước kỳ lạ trong giấc mơ của Chinh. Từ ngày có Nấm, bố Chinh bỗng lại đỡ đau ốm, hai ông bà dần cũng xuôi, cũng góp công với Chinh chăm Nấm. |