Tình cũ

Nó đang ru con bé ngủ thì tiếng chuông điện thoại réo liên hồi. Ai gọi giờ này mà vô duyên thế nhỉ, hơn chín giờ khuya rồi, chồng nó thì chắc không phải vì khi nãy nó vừa bảo anh tắt máy để em cho con ngủ. Nó cầm số điện thọai lên, số lạ hoắc. Nó tự nhủ cứ nghe xem lỡ ai có việc gì hỏi mình:
– Dạ, a-lô xin lỗi ai đấy ạ?
– Anh đây!
–  À anh ạ, anh khỏe không, anh gọi em có việc gì không ạ?
– hơn mười năm rồi, anh xin mãi mới được số điện thoại của  em mà em nói như đổ nước lạnh vào anh thế.?
– Tính em nó vậy mà. Với lại giờ em có chồng, anh có vợ lâu rồi. Nay anh biết em đã ấm êm hạnh phúc là được rồi. Em không muốn vợ anh biết được rồi hiểu lầm, về phía chồng em cũng vậy, em không muốn anh ấy hiểu sai con người của em vì những cuộc điện thoai như thế này của anh.
– … Là vì anh vẫn còn thương nhớ em rất nhiều, rất nhiều em biết không. Anh muốn gặp em. Em vẫn xinh đẹp trẻ trung như ngày nào nhỉ. Ngày xưa chỉ vì hồi đó tuổi trẻ bồng bột, với tại duyên số thôi chứ như bây giờ anh không bao giờ để mất em.
– Vậy ạ, xưa anh đã bỏ em chạy theo người khác mà không nói một lời chia tay hay cho em một lý do thì giờ anh nói thế làm gì nữa ạ? Quá khứ là không ai có thể thay đổi được, những gì qua rồi em không muốn nhắc nữa đâu ạ.
– Đó là sai lầm của anh em ạ. Giờ anh muốn gặp em để bù đắp cho em…
– Anh nghe cho rõ nhé, anh đã có vợ và em đã có chồng rồi, việc chúng ta gặp nhau nó chả tốt đẹp, trong sáng gì đâu. Còn đối với em, tình cũ nó giống như một món ăn ngon, nhưng khi nuốt vào dạ dày , xong ví một lý do nào đấy mà nôn ra thì em hỏi anh có ai vì tiếc món ăn ngon khi nãy mà ăn lại bãi nôn của mình không ạ?.
Nó nói xong cúp máy, lòng nhẹ tênh. Có thể ai đó nghe được sẽ cho nó là ghê gớm,không có tí dịu dàng tế nhị nào. Nhưng đối với một gã họ sở, nó nghĩ như thế là xứng đáng, gã đáng bị nghe câu nói như vậy.
QA s/t